Nội dung The King and the Clown

Lấy bối cảnh vào thế kỉ 15 trong thời đại của Yên Sơn quân, hai người là chàng hề đường phố và kẻ đi trên dây bịt mắt, Jangsaeng (Kam Woo-sung) và Gong-gil (Lee Joon-gi), là người của đoàn xiếc. Gong-gil, người có điệu bộ ẻo lả và xinh đẹp hơn, chuyên đóng các vai nữ; người quản lý của họ bán Gong-gil cho những người khách hàng giàu có, và Jangsaeng cảm thấy ghê tởm với hành vi này. Sau khi Gong-gil giết người quản lý để bảo vệ Jangsaeng, cả hai chạy trốn đến Seoul, nơi họ thành lập một nhóm mới với ba nghệ sĩ biểu diễn đường phố khác nhau.

Cả nhóm cùng nhau thực hiện một tiểu phẩm chế giễu một số quan viên triều đình, bao gồm cả nhà vua và người thiếp mới của ông là Trương Lục Thủy. Mặc dù họ kiếm được rất nhiều tiền từ buổi biểu diễn, nhưng cuối cùng họ vẫn bị bắt vì tội phản quốc và bị đánh đập. Jangsaeng thỏa thuận với Choseon, một trong những nhà cố vấn của nhà vua, để khiến nhà vua cười vì tiểu phẩm của họ hoặc sẽ bị xử tử. Họ biểu diễn tiểu phẩm của mình cho nhà vua, nhưng ba người biểu diễn phụ vì quá kinh hãi nên không thể diễn tốt. Gong-gil và Jangsaeng hầu như không cứu được mình, cuối cùng bằng một trò đùa thì nhà vua đã cười và rồi cho phép tất cả họ tham gia biểu diễn cho triều đình.

Khi nhà vua muốn xem thêm các buổi biểu diễn, bọn họ quyết định làm tờ rơi để yêu cầu các diễn viên kịch khác đến thử để tham gia vào nhóm. Những diễn viên khác nhận thấy rằng Jangsaeng và Gong-gil có nét chữ giống hệt nhau, vì Jangsaeng đã học viết bằng cách xem Gong-gil. Các chú hề thực hiện một màn biểu diễn chế giễu các quan thần bằng cách ám chỉ rằng họ nhận hối lộ để ưu đãi kẻ biếu, vạch trần sự tham nhũng trong triều đình. Nhà vua lấy làm thích thú với tiểu phẩm này, nhưng khi thấy các viên quan không vui vẻ, liền quay sang và tra hỏi từng người xem họ có phạm tội gì giống với những điều mà các chú hề đang diễn hay không. Ông hạ lệnh trừng trị một viên quan bằng cách ra lệnh chặt các ngón tay của ông ta và trưng bày để làm gương cho tất cả các quan thần khác ở đó.

Qua một thời gian, nhà vua đã phải lòng Gong-gil, ông thường gọi chàng ta đến phòng riêng của mình để biểu diễn múa rối ngón tay. Jangsaeng trở nên ghen tị với mối quan hệ này và đề nghị muốn rời đi, nhưng Gong-gil không đồng ý ngay. Trong khi đó, nhà vua ngày càng có biểu hiện kì lạ. Ông ra lệnh các chú hề diễn một kịch ngắn miêu tả việc mẹ ông (do Gong-gil thủ vai), sủng phi của tiên đế, bị ép uống thuốc độc vì bị các phi tần khác ghen tị. Sau đó, nhà vua giết các phi tần này vào cuối vở kịch, khiến cho Thái hậu chết vì sốc. Sau đó, Jangsaeng cầu xin Gong-gil rời đi cùng anh ta và đoàn xiếc một lần nữa trước khi nhà vua giết họ trong cơn thịnh nộ. Gong-gil, dù mang trong mình tình cảm với nhà vua, nhưng vì sợ hãi nên chàng cầu xin hôn quân đó cho mình tự do nhưng bị hắn từ chối.

Phi tần của nhà vua Trương Lục Thủy ngày càng trở nên tức giận bởi sự chú ý của nhà vua dành cho Gong-gil. Các quan đại thần đều cố gắng giết chàng trong một chuyến đi săn, dẫn đến cái chết của một số diễn viên của đội biểu diễn đường phố. Vài ngày sau chuyến đi săn, nhà vua cưỡng hôn Gong-gil và dụng quyền lực của mình ra tay giết chết các quan đại thần trong triều đình, đặc biệt là khi nhắc đến cha mình. Điều này dẫn đến việc đoàn xiếc quyết định rời cung điện, bởi vì nhà vua đã trở nên quá khó đoán, nhưng Gong-gil cầu xin Jangsaeng đừng bỏ rơi mình vì anh ta không được phép rời khỏi cung điện. Sau đó, Trương Lục Thủy cố gắng tống giam Gong-gil bằng cách cho các tờ rơi xúc phạm nhà vua có chữ viết tay của Gong-gil. Jangsaeng nhận tội mà Gong-gil đã bị vu khống vì họ có nét chữ giống nhau, và bị tuyên án trảm vào sáng hôm sau.

Tuy nhiên, Choseon bí mật thả Jangsaeng, khuyên với anh rằng anh nên quên Gong-gil và rời khỏi cung điện. Nhưng Jangsaeng phớt lờ lời khuyên và quay lại đi bộ trên chiếc dây buộc của mình qua các mái nhà cung điện, lần này anh công khai và lớn tiếng chế nhạo nhà vua. Nhà vua ra lệnh cho quân lính bắn chết Jangsaeung mặc cho Gong-gil khuyên ngăn trong vô vọng. Jangsaeng ngã xuống đất, đôi mắt bị thanh sắt nóng chích vào, rồi bị tống vào ngục một lần nữa. Gong-gil định tự tử, nhưng tính mạng của anh đã được các thái y trong cung điện cứu sống: sau đó nhà vua mất hứng thú với anh và quay lại với phi tần.

Nhà vua cho Jangsaeng bịt mắt đi bộ. Khi Jangsaeng kể câu chuyện về những thử thách và gian nan của anh và Gong-gil khi đi thăng bằng trên dây, Gong-gil chạy ra để tham gia cùng anh. Gong-gil hỏi Jangsaeng rằng anh muốn đầu thai làm gì trong kiếp sau và Jangsaeng trả lời rằng mình vẫn sẽ chọn làm một chú hề. Gong-gil trả lời rằng mình cũng sẽ là một chú hề. Cuối cùng, có một cuộc nổi dậy dẫn đến một cuộc tấn công vào cung điện, và khi mọi người xông vào triều đình, Jangsaeng và Gong-gil cùng nhau nhảy lên dây, và Jangsaeng ném chiếc quạt của mình đi. Cảnh cuối cùng là một cảnh vui vẻ khi Jangsaeng và Gong-gil dường như được đoàn tụ với nhóm hề của họ, bao gồm cả người bạn đã chết trước đó trong vụ săn bắn. Cả đoàn cùng nhau đùa giỡn, ca hát và nhảy múa.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: The King and the Clown http://www.boxofficemojo.com/intl/korea/?yr=2005&w... http://www.boxofficemojo.com/intl/korea/?yr=2006&w... http://www.boxofficemojo.com/movies/intl/?page=&wk... http://english.chosun.com/site/data/html_dir/2006/... http://www.dynamic-korea.com/culture/view_culture.... http://twitchfilm.com/2006/09/king-and-the-clown-s... http://www.koreanfilm.or.kr/jsp/news/news.jsp?mode... http://www.koreanfilm.or.kr/jsp/news/news.jsp?mode... http://www.koreanfilm.or.kr/jsp/news/news.jsp?mode... https://books.google.com/books?id=dmM-AwAAQBAJ&pg=...